Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2019

Thơ luật tuyển 17

vntst20192150_500
GỞI CHÚT TÌNH A
[Chơi chữ-Ngũ độ]
Nam lờ (L) lượn nắng trỗi tình a
Hát (H) mãi người ơi thỏa mộng à
Rạng rỡ bên này O xẻo lá
Tưng bừng nẻo ấy lão rờ (R) hoa
Ngoài kia ngất ngưởng vài anh (N) khá
Chỗ nọ trầm ngâm ít (X) kẻ già
Gởi quãng triền đê (Đ) ngàn ấm lạ
Duồng theo nỗi nhớ kiểu Y là…
………………………………..
Bê (B) bò lạnh cóng khổ đời a
Bạn hững hờ (H) chơi nẻo vắng à
Ngọc nữ tê (T) mình lâng cả má
Anh hùng ép (F) bụng lả gần hoa
Im lìm cõi ái trân đờ (Đ) dạ
Lặng lẽ chuồng cu (Q) trở rét già
Cõi mộng mau về thơm thảo á (Ă)
Tình vê (V) đẹp mãi cứ như là...
DÂN CA

XUÂN CẢM[Ngũ độ]
Rạng rỡ mùa Xuân tỏa thắm đàng
Lưng trời lộng lẫy ánh hào quang
Kìa thơm thảo mộng chuyền thơ biếc
Nọ lững lờ mây kết nẻo vàng
Ước phả hương nguyền loang diễm lệ
Mơ lèn nụ ái đẫm Dân ca
Nào hoa với nguyệt cùng hoan hỉ
Cảm dạ tình nhân mãi ngó ngàng
………………………………….
Cảm dạ tình nhân mãi ngó ngàng
Thơm nồng nắng đẹp phả đài trang
Tình ơi luyến cảm nên nông mặn
Ái hỡi chuyền thương hãy vội vàng
Đề khúc ân thề mơn quãng nguyệt
Cho lời hẹn ước phả thiều quang
Mầm yêu đã nhú hoài thơm lịm
Rạng rỡ mùa Xuân tỏa thắm đàng
DÂN CA

XUÂN TÌNH[Ngũ độ]
Thơm bồng nắng ngọt phả triền mơ
Giữa cánh mùa xuân thỏa đợi chờ
Nọ nẻo đào hây lừng biếc nõn
Kia luồng cúc đượm trỗi vàng tơ
Lâng dào dạt ước lèn hương đẫm
Tỏa vặc vằng thương dõi sắc đờ
Ngỏ ý cùng em vầy quãng mộng
Cho đời lãng tử dậy nồng thơ
…………………………………
Cho đời lãng tử dậy nồng thơ
Để khúc bồng lai lịm đẫn đờ
Hãy ước ao nồng loang vẻ phượng
Thêm ngào ngọt bổng níu đường tơ
Tình ơi mãn kiếp tim hoài lộng
Ái hỡi tròn năm dạ ủ chờ
Giữa gió mai vàng khoe tỏa đượm
Thơm bồng nắng ngọt phả triền mơ
DÂN CA

KHÚC XUÂN[Ngũ độ-Giao cổ]
Chập chững bên thềm tỏa nắng Xuân
Mà nghe gió lượn thổi thơm ngần
Ngàn mơ dậy thảo thơm miền ái
Rạng rỡ men tình khúc mộng lâng
Hãy đến cùng ta vào nẻo ngọc
Thêm nài với nguyệt trỗi niềm dâng
Làm cho hỷ lạc choàng hương sắc
Để cõi tình yêu lịm mấy lần
…………………………………..
Để cõi tình yêu lịm mấy lần
Cho triền mộng thắm khải hoàn dâng
Trời chan chứa dậy đường thơm khởi
Gió bổng bay về quãng đượm lâng
Cũng thể mơ tình lan mát rượi
Và như diễm ái tỏa trong ngần
Tim lòng ướt đẫm hương ngào ngọt
Chập chững bên thềm tỏa nắng Xuân
DÂN CA

VŨ KHÚC NGHÊ THƯỜNG
Ân nguyền ngát lịm phả hồn thơ
Cõi  mộng chuyền thương biếc nẻo chờ
Lịm mỗi giây về thơm thảo nhớ
Lâng từng phút lại khẽ khàng mơ
Triền miên ái cảm bừng duyên nợ
Rộn rã tình hoan tỏa bến bờ
Đắm vẻ bồng lai bừng rạng rỡ
Cho đời quấn quyện những hồng tơ
………………………………
Cho đời quấn quyện những hồng tơ
Đượm nẻo tình yêu sóng vỗ bờ
Rạng rỡ tiên bồng loang rẻo nhớ
Êm đềm vũ khúc dậy nguồn mơ
Mà nghe điệu ái la đà trở
Để thấy mầm thương nũng nịu chờ
Vẻ đẹp nghê thường bung hết cỡ
Ân nguyền ngát lịm phả hồn thơ
DÂN CA

ĐÀNH ĐOẠN SAO NGƯỜI
Nghiêng lòng giấu nhẹm mảnh tình côi
Bởi ái rời xa cõi mộng rồi
Khắc khoải cho nhiều âu cũng vậy
U sầu dẫu lậm thế mà thôi
Đường duyên bạt võ vàng hương sắc
Dã dượi thềm yêu bão gió bồi
Dẫu nghiệm tim người hay tráo trở
Sao đành kỷ niệm thả dòng trôi
…………………………..
Sao đành kỷ niệm thả dòng trôi
Mãi ước triền xưa thuở mộng bồi
Để phiến tơ hồng thơm lựng mãi
Cho nguyền Nguyệt lão ngát hoài thôi
Hương choàng tỏa rỡ ràng duyên kiếp
Lộng lẫy nguyền ân sắc dậy rồi
Mấy nữa mà mơ hoài quá vãng
Nghiêng lòng giấu nhẹm mảnh tình côi
DÂN CA

ĐIÊU TÀN TÌNH LỠ
[Thuận nghịch độc-Láy]
Lơ biền biệt thảm úa mù mê
Quạnh ái sầu dâng mệt mỏi về
Mờ nguyệt sắc hoen đày đọa xót
Héo lòng tim khổ dặc dằng rê
Thơ ngùi oán mộng hoang tàn ước
Phú ngập buồn câu nhão nhoẹt thề
Lờ lặng phước duyên mòn mỏi ngóng
Mơ vùi dạ não miệt mài tê
……………………………
Tê mài miệt não dạ vùi mơ
Ngóng mỏi mòn duyên phước lặng lờ
Thề nhão nhoẹt câu buồn ngập phú
Ước tàn hoang mộng oán ngùi thơ
Rê dằng dặc khổ tim lòng héo
Xót đọa đày hoen sắc nguyệt mờ
Về mỏi mệt dâng sầu ái quạnh
Mê mù úa thảm biệt biền lơ
DÂN CA

LANH LẢNH BUỒNG TIM[Bát vỹ láy]
Phúc ngọt tình hoa chốn địa đàng
Tim lòng nhẹ bước chẳng hoang mang
Mong cầu ngát dạ bừng loang loáng
Khát vọng ngời hương thỏa dễ dàng
Bởi khát khao hoài trong bảng lảng
Nên lần lữa mãi giữa lang thang
Làm cho cuộc sống thôi quờ quạng
Khúc vũ mùa thương lại rỡ ràng
…………………………..
Vẫn ước tình yêu mãi rộn ràng
Cho đời hạnh phúc được thênh thang
Thềm mơ ướm lộng dày thanh thản
Gối mộng choàng êm biếc dịu dàng
Khiến thảo thơm nguyền du lãng đãng
Thêm dào dạt ái ngợp mênh mang
Lời yêu từng lúc bừng sang sảng
Vũ khúc bồng lai phả điệu đàng
DÂN CA

CHI NỮA TRÁCH HỜN
Người ơi khắc khoải vọng kinh cầu
Vội nỡ buông tình khiến ủ ngâu
Lấp kín dòng thơ lìa ước tưởng
Vùi chôn phím nhạc trỗi mơ sầu
Trầm hương nào thoảng trầm hương hỡi
Uyền mộng xa mờ uyển mộng đâu
Vỡ thệ chao hồn trong loạn tửu
Trăng huyền rã cánh quặn buồn sâu
………………………………
Trăng huyền rã cánh quặn buồn sâu
Dõi mắt xa mờ chẳng thấy đâu
Vạn nẻo chao chùng tim buốt lạnh
Ngàn canh khắc khoải dạ đơm sầu
Chi còn rộn rã chi còn mộng
Chỉ thấy hoang tàn chỉ thấy ngâu
Huyễn ảo mù sương lòng quạnh quẽ
Người ơi khắc khoải vọng kinh cầu
DÂN CA

QUÃNG ÁI ÊM ĐỀM[Ngũ độ]
Quãng ái triền miên thỏa một đời
Xin đừng nhạt sắc kẻo nguyền vơi
Ngàn năm mộng bướm hoài thơm gởi
Vạn buổi thề trăng mãi biếc ngời
Chớ để tim buồn đau dạ hỡi
Lâm vào cảnh xót tội người ơi
Hồng nhan lãng tử hòa ngâm ngợi
Vũ khúc tình yêu lịm phả mời
……………………………….
Vũ khúc tình yêu lịm phả mời
Nghê thường lả lướt bạn lòng ơi
Mùa hoan mãi nhé xin đừng vợi
Nẻo lạc hoài nha hãy tiếp ngời
Những áng mơ đầy luôn tỏa ngợi
Bao làn mộng đắm chẳng hề vơi
Mầm thương quấn quyện vành tim khởi
Quãng ái triền miên thỏa một đời
DÂN CA

VỠ KHÚC ÂN NGUYỀN
Cuộc sống nào đâu được dễ dàng
Khi người hám chuộng kẻ giàu sang
Khờ ngây cứ ngỡ tình lai láng
Bội ước làm cho ái võ vàng
Khiến tủi câu thề đau nguyệt áng
Nên mờ khúc hẹn đẫm màu tang
Từng đêm khắc khoải trong quờ quạng
Biến đổi mầm yêu quá lẹ làng
………………………………..
Biến đổi mầm yêu quá lẹ làng
Nên hồn sớm phủ một trời tang
Vì đâu nuộc ái lâm quờ quạng
Đến nỗi tình thơ nát vội vàng
Cứ tưởng mơ nào thơm thảo rạng
Ai ngờ mộng ấy mịt mù sang
Làm cho xúc cảm giờ câm lặng
Cuộc sống nào đâu được dễ dàng
DÂN CA

KHÚC PHƯỢNG CẦU
[Thuận Nghịch độc]
Thương quyện quấn nồng đón tiết sang
Phượng loan ngời ánh tỏa thiên đàng
Hường ngơ ngẩn ý trùng yêu thoảng
Hưởng luyến lưu đời hiệp ước loang
Vương ngóng mãi lời tha thiết rạng
Tưởng mơ hoài mộng chứa chan vàng
Đường thơm thảo diệu huyền cung sáng
Hương ái diễm tình thỏa nguyện vang
…………………………………..
Vang nguyện thỏa tình diễm ái hương
Sáng cung huyền diệu thảo thơm đường
Vàng chan chứa mộng hoài mơ tưởng
Rạng thiết tha lời mãi ngóng vương
Loang ước hiệp đời lưu luyến hưởng
Thoảng yêu trùng ý ngẩn ngơ hường
Đàng thiên tỏa ánh ngời loan phượng
Sang tiết đón nồng quấn quyện thương
DÂN CA

LẴNG NHẴNG[Song thanh]
Mây đen ngăn lối đến cùng Hằng
Sợ lậm lình xình bể cả trăng
Ái rớt tim tan tê ruột lặng
Mơ im mộng vuột lọt thề chằng
Tình ngày tháng đó nay lơ vẳng
Ước tối khuya nao đã loãng giằng
Bực bội tâm tư luôn lẵng nhẵng
Xa xa chim muộn vọng về rằng
……………………………..
Xa xa chim muộn vọng về rằng
Hỡi những quãng nguyền có biết chăng
Dấu ái nát mờ tàn dạ lặng
Đêm mơ loang buốt xót hồn giằng
Mùa tình vàng vọt lam nham nắng
Khúc hát xám mờ liểng xiểng trăng
Ngẫm nghĩ giữa lòng buồn héo hắt
Mây đen ngăn lối đến cùng Hằng
DÂN CA

HOA NỞ ĐÊM XUÂN. .!
Hoa nở đêm xuân vị ngạt ngào
Trà lan tửu quế với xuân trao
Nhớ thương lưu luyến thuyền xa bến
Ca khúc chạnh lòng cúc nhớ đào
Khách vọng đài - tìm ai - biển cạn
Hà giang khúc - nhớ bạn - sơn cao
Hởi ơi! duyên nợ chi chờ đợi
Ta nhớ người giây phút lắng xao. .
…………………………
Ngào ngạt vị xuân đêm nở hoa
Trao xuân với quế tửu lan trà
Bến xa thuyền luyến lưu thương nhớ
Đào nhớ cúc lòng chạnh khúc ca
Cạn biển - ai tìm - Đài vọng khách
Cao sơn - bạn nhớ - Khúc giang hà
Đợi chờ chi - nợ duyên ơi hỡi
Xao lắng phút giây người nhớ ta.
‎Dân ca

TÌNH SẦU
Tôi bước mình tôi dưới xế chiều
Tình sầu không nhịp bước Liêu xiêu
Cô đơn ngập lối vườn yêu cũ
Nợ đọng duyên xưa trả nắng chiều
Cũng bởi vì em quá mỹ miều
Nên bằng mọi giá anh phải yêu
Biết đâu tình rạn rồi tan vỡ
Em đã phụ tôi mặc thân tiều
………………………….
Tôi biết ngày xưa cũng bởi liều
Yêu em vàng bạc chẳng bao nhiêu
Có khi túi rỗng tiền không có
Mà dám ga-lăng tựa sĩ điều
Bởi thế người đời bảo.. "Mày phiêu "
Tình rồi chẳng mấy mà tiêu diêu
Vì yêu nên chảnh anh còn thách
Những kẻ giàu sang lọt mắt kiều
……………………….
Tự hối bây giờ lại bảo điêu
Nhưng mà hổ thẹn biết bao nhiêu
Người xưa giờ đã tham phú quý
Bỏ lại mình tôi dưới mưa chiều.
Dân ca

NGƯỜI ĐÃ QUÊN?
Người đã quên bao năm tình nồng
Người đã quên bao nhiêu chuyện lòng
Người xa người buồn hiu câu hát
Quên những ngày trên bến long đong
Đời vẫn trôi gian nan bềnh bồng
Người đã quên ai trên ruộng đồng
Người quên rồi đường quê trăng sáng
Quên câu hò thương nhớ mênh mông
…………………………………
Người ngủ quên trong đêm màu hồng
Người đã quên đang bơi ngược dòng
Hoàng hôn về rừng xưa khô héo
Con sông buồn chìm dưới mưa giông
Hỡi người ơi! Đừng quên nhau nhé
Ai bên đường đang ngóng đang trông
Bao nhiêu năm sống đời lặng lẽ
Bao nhiêu ngày nhớ một dòng sông…..
Dân ca

ĐÀNH ĐOẠN SAO NGƯỜI [Giao cổ]
Nghiêng lòng giấu nhẹm mảnh tình côi
Bởi ái rời xa cõi mộng rồi
Khắc khoải cho nhiều âu cũng vậy
U sầu dẫu lậm thế mà thôi
Đường duyên bạt võ vàng hương sắc
Dã dượi thềm yêu bão gió bồi
Dẫu nghiệm tim người hay tráo trở
Sao đành kỷ niệm thả dòng trôi
……………………………..
Sao đành kỷ niệm thả dòng trôi
Mãi ước triền xưa thuở mộng bồi
Để phiến tơ hồng thơm lựng mãi
Cho nguyền Nguyệt lão ngát hoài thôi
Hương choàng tỏa rỡ ràng duyên kiếp
Lộng lẫy nguyền ân sắc dậy rồi
Mấy nữa mà mơ hoài quá vãng
Nghiêng lòng giấu nhẹm mảnh tình côi
DÂN CA

ĐIÊU TÀN TÌNH LỠ
[Thuận nghịch độc-Láy]
Lơ biền biệt thảm úa mù mê
Quạnh ái sầu dâng mệt mỏi về
Mờ nguyệt sắc hoen đày đọa xót
Héo lòng tim khổ dặc dằng rê
Thơ ngùi oán mộng hoang tàn ước
Phú ngập buồn câu nhão nhoẹt thề
Lờ lặng phước duyên mòn mỏi ngóng
Mơ vùi dạ não miệt mài tê
……………………….
Tê mài miệt não dạ vùi mơ
Ngóng mỏi mòn duyên phước lặng lờ
Thề nhão nhoẹt câu buồn ngập phú
Ước tàn hoang mộng oán ngùi thơ
Rê dằng dặc khổ tim lòng héo
Xót đọa đày hoen sắc nguyệt mờ
Về mỏi mệt dâng sầu ái quạnh
Mê mù úa thảm biệt biền lơ
DÂN CA

TRĂNG RẰM THƠM THẢO
[Hồi đầu]
Trăng nhớ ơ hờ thương nhớ trăng
Hằng Nga hiện ẩn Nguyệt Nga hằng
Thấu mơ ngào ngọt nồng mơ thấu
Rằng nguyện chứa chan thỏa nguyện rằng
Dậy ái thơm lòng ân ái dậy
Giăng tình ngát mộng nghĩa tình giăng
Thoảng hương dạ lý trầm hương thoảng
Khăng khít cung nguyền dạ khít khăng
…………………………..
Đăng đàn đẫm mượt khúc đàn đăng
Giăng mắc tim lòng giữa mắc giăng
Ấy mộng lâng ngời trao mộng ấy
Rằng mơ thắm đẹp ước mơ rằng
Mãi thương quyện quấn trào thương mãi
Hằng nhớ triền miên vọng nhớ hằng
Nhé hẹn cau trầu ươm hẹn nhé
Trăng rằm thơm thảo ánh rằm trăng
DÂN CA

KHẮC KHOẢI TIM SẦU
[Thuận Nghịch độc]
Trơ phận kiếp sầu não đắng cay
Lỡ duyên hờn khóc vọng canh dài
Chờ loan chả thấy ơ thờ nhạt
Rỡ phụng đâu nào thảm thiết phai
Đơ ngớ ngẩn mù tim úa dại
Ngợ hư huyền ảo dạ chi nài
Mơ mù lặng sắc loang buồn mãi
Tơ mộng rã lìa khổ đoạn khai
……………………………..
Khai đoạn khổ lìa rã mộng tơ
Mãi buồn loang sắc lặng mù mơ
Nài chi dạ ảo huyền hư ngợ
Dại uá tim mù ngẩn ngớ đơ
Phai thiết thảm nào đâu phụng rỡ
Nhạt thờ ơ thấy chả loan chờ
Dài canh vọng khóc hờn duyên lỡ
Cay đắng não sầu kiếp phận trơ
Dân ca

VỤN VỠ
Trơ phòng cảnh đắm lệ sầu cay
Vỡ vụn lòng đau tiếc nuối dài
Chờ mãi dạ mong tình úa nhạt
Nhớ hoài ai thệ nghĩa tàn phai
Đơ hình khiến buộc không rời bỏ
Dở phận đành buông vẫn kéo nài
Mơ ước buổi đầu sông trở lại
Tơ hồng bện cảm ái dòng khai
………………………………
Khai dòng ái cảm bện hồng tơ
Lại trở sông đầu buổi ước mơ
Nài kéo vẫn buông đành phận dở
Bỏ rời không buộc khiến hình đơ
Phai tàn nghĩa thệ ai hoài nhớ
Nhạt úa tình mong dạ mãi chờ
Dài nuối tiếc đau lòng vụn vỡ
Cay sầu lệ đắm cảnh phòng trơ
Dân ca

DIỄM MỘNG HOAN NGỜI
Diễm mộng loang bừng rộn rã ơi
Cùng nhau rạng rỡ hưởng ơn ngời
Ngày chan chứa đượm niềm yêu thỏa
Sáng khát khao nồng cõi ước khơi
Vẫn tỏ ân tình thơm thảo dạ
Và mong phúc hạnh ngát ngan lời
Màn nghiêng chiếu đổ lòng mê muội
Nũng nịu vần thương khẩn thiết mời
……………………………………
Nũng nịu vần thương khẩn thiết mời
Tình ca quấn quyện giữa bao lời
Kìa ngây ngất dạ nồng dâng tới
Ấy thướt tha lòng ngọt cuốn khơi
Khiến cả vành môi đờ đẫn dại
Làm men hạnh phúc sắt son ngời
Ân cần lịm đắm mùa yêu phả
Diễm mộng loang bừng rộn rã ơi
Dân ca

CỜ THẾ TRANH HÙNG
[Thuận Nghịch độc-Cờ]
Giành kịp TƯỚNG mong kết bại thành
Khiển điều lên TƯỢNG áp vòng quanh
Canh trường lội trẩy QUÂN ào lẹ
Địa chiến say chồm MÃ nhảy nhanh
Xanh biếc SỸ lồng mơ lối đoạt
Thẫm ngời XE tiến mộng đường tranh
Quanh dàn PHÁO vẩy xiêu cờ quạt
Thành quách vững biên TỐT gấp giành
……………………………………….
Giành gấp TỐT biên vững quách thành
Quạt cờ xiêu vẩy PHÁO dàn quanh
Tranh đường mộng tiến XE ngời thẫm
Đoạt lối mơ lồng SỸ biếc xanh
Nhanh nhảy MÃ chồm say chiến địa
Lẹ ào QUÂN trẩy lội trường canh
Quanh vòng áp TƯỢNG lên điều khiển
Thành bại kết mong TƯỚNG kịp giành
Dân ca

KHÚC DIỄM ÁI TÌNH
[Ngũ độ]
Cõi biếc mơ màng dệt nẻo thơ
Hoài tim ngóng đợi lẫn mong chờ
Từ trong dạ thẳm ngàn cơn nhớ
Ở giữa môi nồng vạn ước mơ
Nghĩa lộng hoài luôn ngời hớn hở
Lòng say chẳng chút bợn nghi ngờ
Người ơi mãi nhé hoan bừng nở
Để cuộc ân tình diễm tóc tơ
………………………….
Để cuộc ân tình diễm tóc tơ
Cùng xây cảnh sắc tuyệt không ngờ
Thềm trăng lả lướt chan ngời rỡ
Nẻo gió êm đềm xõa lộng mơ
Với những cung lòng tha thiết mở
Và bao nhịp ái mẩn mê chờ
Trầm hương tỏa ngát duyên chồng vợ
Cõi biếc mơ màng dệt nẻo thơ
Dân ca

MỘNG TÌNH
Yêu kiều diễm ái một nàng thơ
Rộn rã buồng tim mỏi mắt chờ
Vạn thuở say mềm đâu có ngỡ
Bao lần đắm lịm chẳng còn mơ
Tình mang dạ giữ hoài anh nhớ
Mãn kiếp là duyên để phận ngờ
Hát mãi bài ca đường rộng mở
Xây đời hạnh phúc thả dòng tơ
……………………………..
Xây đời hạnh phúc thả dòng tơ
Hũ rượu nồng men chả có ngờ
Chẳng nhẽ ta tìm thêm mắc nợ
Hay rằng họ chuốc gửi vào mơ
Xanh màu ước vọng từ hơi thở
Đến nụ tình say buổi ngẫm chờ
Nguyện ủ tim lòng xin hãy nhớ
Yêu kiều diễm ái một nàng thơ
Dân ca

BÀN LUẬN
Mãi nhé tuổi thanh xuân
Lý lẽ được am thuần
Đi đúng đường tiêu chuẩn
Và hợp đạo ngũ luân
Đừng ỷ sức siêu quần
Nảy tư tưởng bất tuân
Mà gây nhiều mâu thuẫn
Đạo lý khó thấm nhuần
……………………..
Chớ vọng ngữ trầm luân
Khiến xa lánh nhân quần
Kẻo đau vì dư luận
Lại gánh chịu gian truân
Cuộc sống giữ bình quân
Theo nếp nghĩ đơn thuần
Hãy dốc lòng quy thuận
Cho sức trẻ hồi xuân
Dân ca

NGÁT THẪM HƯƠNG LÒNG
[Điệp ngữ]
Thắm từng khát vọng thắm từng nơi
Để rạng niềm yêu để rạng ngời
Thơm quyện cung nguyền thơm quyện tỏa
Diễm bừng nuộc ước diễm bừng khơi
Cùng thơm ngất ngưởng cùng thơm hỡi
Để ngát ân cần để ngát ơi
Mơn nẻo thiên đường mơn nẻo lạ
Đẫm hương quấn quyện đẫm hương lời
………………………………………..
Đẫm hương quấn quyện đẫm hương lời
Tỏa ngát êm lòng tỏa ngát ơi
Vờn lượn triền mơ vờn lượn phả
Lả bồng giấc điệp lả bồng khơi
Thơm nồng cảnh sắc thơm nồng rạng
Ảo diễm vầng trăng ảo diễm ngời
Nguyền đượm đà trao nguyền đượm mãi
Thắm từng khát vọng thắm từng nơi
Dân ca

KHÚC ĐOẠN TRƯỜNG
[Tích]
Cầm trăng một khúc giải cơn buồn
Đâu biết đoạn trường mải miết tuôn
Thu thủy vùi mưa thành sắc muộn
Xuân sơn ngộ bão khiến thân luồn
Thanh lâu lắm bận đời hoen cuốn
Nẻo Phật bao hồi kiếp chẳng suôn
Bạc mệnh hồng nhan đời thảm luống
Mười lăm năm ấy lệ như nguồn
……………………………….
Mười lăm năm ấy lệ như nguồn
Gặp lại ân tình khó thể suôn
Chi nữa thảo thơm hồi vướng cuộn
Còn đâu thanh khiết thuở chui luồn
Nhu hòa Kim Trọng ân cần muốn
Cảm động Thúy Kiều lặng lẽ tuôn
Cầm sắt bây giờ e đã muộn
Cầm trăng một khúc giải cơn buồn
Dân ca

PHẬN HỒNG NHAN
Một tiếng cầm vang trải nỗi buồn
Câu tình lỡ bỏ lệ dòng tuôn
Đời hoa thiếp gửi đành trôi cuộn
Phận liễu trời ban phải cúi luồn
Lúc cảnh nhà tan cầu cũng muộn
Trong thời nước loạn giữ nào suôn
Cho tròn chữ đạo sinh thành uốn
Trả nghĩa làm con tựa suối nguồn
…………………………………..
Bởi kiếp hồng nhan gặp lũ nguồn
Dăm lần bảy lượt ngỡ rằng suôn
Lầu xanh những kẻ vào ra cuốn
Vợ lẽ người ta bắt ở luồn
Lá ngọc rơi tàn thân não uổng
Trâm vàng gãy nát dạ sầu tuôn
Kim - Kiều lỡ dở dù ham muốn
Một tiếng cầm vang trải nỗi buồn
Dân ca

MÊ CUỒNG
Lảnh lót tựa là tiếng chuông
Thơm thảo y hệt hương duồng
Tình ơi mãi hoài mê chuộng
Cho lòng đượm ngát viền khuông
Từ em tỏa rạng bao luồng
Làm ta ngợp ý tròn vuông
Kìa duyên cũng đà lay cuống
Để hai đứa mãi chung buồng
………………………….
Dạt dào ôm ấp chiều nuông
THả chút bùa mê kịch tuồng
Bùng loang mãi hoài không xuống
Cho lòng thỏa sức vượt truông
Kỷ niệm nào bên rặng muồng
Nhớ hoài khó thể nào buông
Người ơi ngọt ngào chan luống
Vành tim khả ái tê cuồng.
Dân ca

TẢN ĐÀ NGUYỄN KHẮC HIẾU
[THTK-Trắc bằng]
THIÊN phú trời cho lời tuyệt diệu
THAI nguồn rạng rỡ thơm lừng kiểu
NON khơi thỏa mãn thắm bao điều
NƯỚC chuyển mơ màng xanh ngọn liễu
KHỐI phục nồng say dậy mỹ miều
TÌNH yêu phóng khoáng lâng huyền diệu
CON dòng cháu giống khởi nồng chiêu
NÚI TẢN SÔNG ĐÀ CÂU KHẮC HIẾU
………………………………..
NÚI thơ sông phú mãi luôn còn
TẢN  mát giữa đời lộng véo von
SÔNG cái trường giang hòa mấy lọn
ĐÀ nguồn linh khí tụ nhiều non
CÂU từ vạn điểm tình nhân trọn
KHẮC cốt  tâm can chữ nghĩa tròn
HIẾU thuận muôn đời thi sĩ nõn
THIÊN THAI-NON NƯỚC-KHỐI TÌNH CON
Dân ca
vntst20193072_500
NHỚ NHỚ – QUÊN QUÊN [TNT]
Nhớ người quay quắt biết tìm đâu
Nhớ buổi thề trao ngọt ái đầu
Nhớ mắt tình nương hồi chín nẫu
Nhớ đời trinh nữ thuở nồng sâu
Nhớ hình phảng phất lèn mơ ngẫu
Nhớ tiếng thảo thơm át đoạn sầu
Nhớ lắm ngày nao đùa trước giậu
Nhớ hoài thao thức cả mùa ngâu
…………………………….
Quên đi để dạ thoát cơn sầu
Quên hết câu thề thuở ước sâu
Quên cõi ân tình khi nghịch khẩu
Quên khung kỷ niệm thuở yêu đâu
Quên dào dạt nẻo giờ loang xấu
Quên mệt mê lời đã rụi lâu
Quên hẹn mùa xuân cùng phối ngẫu
Quên người phụ nghĩa khiến tình ngâu
Dân ca

KHÚC TÌNH CHAN
[Xa luân-Láy]
Triền miên réo vọng những âm đàn
Khởi mộng lưng chừng giữa thế gian
Hạnh phúc người ơi hoài mỹ mãn
Hồng duyên ấy hỡi mãi lan tràn
Ngời thương nhớ giữ đừng tiêu tán
Lộng cảm luôn gìn để chứa chan
Dẫu biết trần ai là hữu hạn
Thề xưa rộn rã chẳng phiêu tàn
…………………………………
Khởi mộng êm đềm giữa thế gian
Tùm lum ước hẹn giấc mơ tràn
Từng đêm rạng rỡ nồng ân sán
Mỗi khắc tưng bừng lịm ái chan
Khiến dạ nào đâu hề chán nản
Làm tim chẳng thể bị tương tàn
Ân cần khúc diễm là vô hạn
Phảng phất ngoài xa vọng tiếng đàn
………………………………
Hồng duyên ấy hỡi mãi lan tràn
Lả lướt bên mành diễm mộng chan
Sự sống dù cho là hữu hạn
Mầm yêu khó bị dính tồi tàn
Nồng thương dệt luyến lưu từng bản
Lịm ái bồi ngơ ngẩn khúc đàn
Trọn kiếp trăng thề vui mỹ mãn
Ta mình ngất ngưởng dạo trần gian
……………………………….
Lộng cảm luôn gìn để chứa chan
Hoài ươm thoả thích chẳng điêu tàn
Tèm lem buổi hẹn vào thương lán
Khấp khởi chiều qua vọng nhớ đàn
Cộng với âm thầm trong huyết quản
Thêm làm sống động cả không gian
Mơ màng điệp khúc đầy sung mãn
Thỏa mãn chùng chao ái đượm tràn
………………………………
Thề xưa rộn rã chẳng phiêu tàn
Mải miết vờn qua ngọn bạch đàn
Nhớ mãi yêu kiều nơi tửu quán
Thương hoài rả rích nhịp thời gian
Ân nguyền ái hỡi la đà dán
Kỷ niệm người ơi hớn hở tràn
Lảnh lót yêu về không giới hạn
Ru lòng nũng nịu khúc tình chan
Dân ca

TRƯỜNG CA MÙA THU
Thánh thót dây tơ nhịp điệu đàn
Tình người chất ngất cõi nhân gian
Bao nhiêu khổ ải cần gì nhớ
Mấy khúc bi ai cũng vỡ tràn
Hãy giữ trong tim lời thệ vọng
Đừng buồn khoé mắt lệ tuôn chan
Yêu nhau phút cuối thầm thì gọi
Ngọt lịm môi say nắng xế tàn
…………………………..
Tình người chất ngất cõi nhân gian
Ướt tiếng mưa thu dội ngập tràn
Đọng lại trên mi màu lá úa
Chờ hoài dưới tuyết giọt sương chan
Âm thanh cứ thế hoà cùng thoảng
Ảo ảnh như đang nối tiếp tàn
Nguyện một lần này thôi hết nhé
Tay nâng phím tắt nghẹn ngào đàn
……………………………….
Mấy khúc bi ai cũng vỡ tràn
Lòng sầu tiếng hát ủ ê chan
Ngoài cười đắng ngắt trông duyên lụi
Dưới khóc đau thương đợi phận tàn
Dấm dứt tâm can hờn nhẹ dạ
Lâm li đoạn nhạc gẩy hờ đàn
Đời nhiều ấm ức quên sao được
Tưởng chẳng còn gì khắp thế gian
…………………………………
Đừng buồn khoé mắt lệ tuôn chan
Chấp chới hoa bay lả tả tàn
Gửi cả hồn vào trong nốt luyến
Trao bao mộng gợi mỗi lần đàn
Nồng nàn ngỡ sẽ luôn chân thật
Lạnh nhạt nào ngờ lắm dối gian
Trách cứ cho thêm khờ dại dột
Buông tay tội nghiệp cứ đầy tràn
………………………….
Ngọt lịm môi say nắng xế tàn
Ngân nga dịu nhẹ trải lời đàn
Chiều tà khuất bóng lao xao ngả
Gió mát đầy trời lãng đãng gian
Vẫn mãi thời gian trong trẻo đượm
Đâu quên kỷ niệm ngọt ngào tràn
Dù ngày tháng cứ xa xôi vậy
Sẽ giữ tình đầu thắm chứa chan
Dân ca

BIẾC XANH
Trời xanh
An lành
Diễm ảnh
Trường canh
Chim cành
Hót thanh
Lấp lánh
Song hành
…………
Nép mành
Nhìn anh
Lanh lảnh
Chòng chành
Diễm tranh
Đô thành
Nào sánh
Ái khanh
Sưu tầm

IM KHÚC MƠ LÒNG
[Ngũ độ-Giao cổ]
Quạnh quẽ cô phòng khắc khoải đơ
Vàng trăng héo rũ dạ hoen đờ
Mê nồng tắt nhạt nhòa tim lỡ
Ngắc ngỏm sương mù huyễn mị trơ
Mộng hỡi sao đành gây trắc trở
Tình ơi bỗng lại quánh lu mờ
Vì đâu ái cảm tàn duyên nợ
Để khúc giang đầu rã nhịp thơ
……………………………
Để khúc giang đầu rã nhịp thơ
Làm cho kỷ niệm xám hoang mờ
Tình yêu rụi bẽ bàng câu hớ
Tức tưởi duyên vùi cõi nguyệt trơ
Cứ tưởng chung tình vui dạ rỡ
Dè đâu bội phản khiến tim đờ
Triền xưa chạnh ngoái mùa hoan lỡ
Quạnh quẽ cô phòng khắc khoải đơ
Dân ca

LÍ LẮC
Lí Lắc ngọt thơm chẳng khác đường
Ngậm vào ôi khoái dậy lòng thương
Bao anh ngớ ngẩn đi lầm hướng
Lắm chú lơ mơ xém đụng tường
Luôn sẵn ngọc vàng vô số lượng
Lại nhiều tiền bạc phỡn phè lương
Vui thì thơ tặng lu bù chưởng
Chỉ ước trời cho giấc mộng thường
………………………………….
Dỗ mãi mà sao mộng chẳng thường
Trọc trằn như kẻ mất tiền lương
Anh thư chịu cảnh mồ côi phượng
Nữ sỹ mà thân vắng vẻ tường
Hỷ nộ đôi hàng khi gặp chướng
Trêu đùa vài khúc bữa hừng thương
Tình xem như thể là không tưởng
Lí Lắc kém chi thỏi mật đường
Dân ca

LÍ LẮC - CẨN VŨ
Từ khi mở nhóm luật thi đường
Đã phục xong rồi ủ mến thương
Cảnh sát tài ba còi rõ vượng
Nàng thơ nhí nhảnh mặt chưa tường
Không chờ bạn hỏi han nhiều hướng
Giúp đỡ bao người chẳng đợi lương
Tuổi vẫn còn teen tình ngại vướng
Là em Cẩn Vũ thiệt phi thường
……………………………….
Còn tên Lí Lắc gọi thông thường
Diễm thảo nhu mì tính thiện lương
Những cậu si tình hay tưởng tượng
Nhiều anh hữu ý chỉ mong tường
Trầu cau vẫn đợi người xin hưởng
Sính lễ đang chờ bạn ngỏ thương
Mở tiệc tưng bừng muôn ngõ hướng
Mừng vui rạng rỡ nhóm thi đường
Dân ca

CHI NỮA TRÁCH HỜN
Người ơi khắc khoải vọng kinh cầu
Vội nỡ buông tình khiến tẻ ngâu
Lấp kín dòng thơ lìa ước tưởng
Vùi chôn phím nhạc trỗi mơ sầu
Trầm hương nào thoảng trầm hương hỡi
Uyền mộng xa mờ uyển mộng đâu
Vỡ thệ chao hồn trong loạn tửu
Trăng huyền rã cánh quặn buồn sâu
……………………………………
Trăng huyền rã cánh quặn buồn sâu
Dõi mắt xa mờ chẳng thấy đâu
Vạn nẻo chao chùng tim buốt lạnh
Ngàn canh khắc khoải dạ đơm sầu
Chi còn rộn rã chi còn mộng
Chỉ thấy hoang tàn chỉ thấy ngâu
Huyễn ảo mù sương lòng quạnh quẽ
Người ơi khắc khoải vọng kinh cầu
Dân ca

LỬA TÌNH NỒNG MẶN
[Thuận Nghịch-Trắc Bằng]
Xinh cười dáng nhớ thương nguyền bạn
Định xuyến xao thề cung mở rạng
Vinh mãi sắc hòa để mộng sang
Nhỉnh hoài mơ thuận cho lòng sáng
Linh chồng chất lại níu mùa lan
Lĩnh ngát ngan về nương gió mạn
Tình vút bổng ân diệu cánh làn
Tin niềm giữa ái tâm nào nản
………………………………..
Nản nào tâm ái giữa niềm tin
Làn cánh diệu ân bổng vút tình
Mạn gió nương về khao khát lĩnh
Lan mùa níu lại chất chồng linh
Sáng lòng cho thuận mơ hoài nhỉnh
Sang mộng để hòa sắc mãi vinh
Rạng mở cung thề xao xuyến định
Bạn nguyền thương nhớ dáng cười xinh
Dân ca

TÌNH CA
Xinh đẹp nét cười môi gởi bạn
Tỉnh mơ vừa mới ngày sang rạng
Vinh quang quãng nắng trải hoa vàng
Tĩnh lặng lòng ta chờ buổi sáng
Linh diệu ứng vào xiết toả lan
Chính tà quên bỏ say đàm mạn
Tình ca khúc nhạc điệu theo làn
Tin vững bởi nào đâu có nản
……………………………
Nản có đâu nào bởi vững tin
Làn theo điệu nhạc khúc ca tình
Mạn đàm say bỏ quên tà chính
Lan toả xiết vào ứng diệu linh
Sáng buổi chờ ta lòng lặng tĩnh
Vàng hoa trải nắng quãng quang vinh
Rạng sang ngày mới vừa mơ tỉnh
Bạn gởi môi cười nét đẹp xinh
Dân ca

HOANG HOẢI
Nắng thôn đoài
Chiếu xiên khoai
Chiều quê ngoại
Nhớ thương hoài
Thuở choai choai
Thân lạc loài
Nhiều khác khoải
Khó nguôi ngoai
……………….
Lắm bò toài
Giữa sắn khoai
Lòng không toại
Chát như xoài
Để luôi loai
Bước ra ngoài
Đời hoang hoải
Ước vọng hoai…
Dân ca

TÌNH THẮM DUYÊN QUÊ
Hạnh phúc chan hòa dẫu muối dưa
Nguyền ân thắm đượm ví cơm dừa
Ta hoài nhớ kỹ cùng nương tựa
Bậu vẫn ươm nồng những hỏi thưa
Rộn rã trong ngoài ngay lúc lựa
Triền miên giữa dưới thẳng trâu bừa
Tình vui việc rán tròn bao thửa
Dạ thỏa tim ngời kệ nắng mưa
………………………………
Mộng ước tơ lòng lịm kéo cưa
Và mơ ái cảm dậy đâu vừa
Canh bầu sắc ngọt dày hương lửa
Cháo bẹ thơm lừng đẫm mối xưa
Chớ lận hoài nghi vào bụng chứa
Luôn nhồi tín nhiệm để hồn đưa
Gừng cay muối mặn cùng nhau hứa
Bạc tóc nhàu da vẫn đẹp thừa
Dân ca

HOÀI ĐƯỢM
Ta hoài chẳng muốn giọt sầu rơi
Viết mãi vần thơ ngọt hảo lời
Trải đắm men tình trên quãng đợi
Chan rền lửa ái giữa cung đời
Làm cho gió tủi ngưng dần vợi
Sẽ để mưa hờn ngắt loãng vơi
Dẫu cuộc không mềm như ý khởi
Câu từ vẫn chuốt đậm đà khơi
…………………………….
Câu từ vẫn chuốt đậm đà khơi
Trải ngọt chan vào những khuyết vơi
Giữ sắc lòng tươi hồng nẻo đợi
Gìn hương dạ thắm diễm bên đời
Dòng thương buổi cũ tha hồ nói
Điệu nhớ thềm xưa thỏa mãn lời
Lối mộng hoa tình thơm thảo hỡi
Ta hoài chẳng muốn giọt sầu rơi.
Dân ca

ƠN NGHĨA CỦA THẦY
Vẫn mãi lòng ghi nghĩa của thầy
Con hoài tưởng tượng dáng còn đây
Ngày xưa giảng dạy vô cùng ấy
Thuở đó rèn trau hết sức nầy
Rạng rỡ sân ngời loang ánh nắng
Êm đềm phượng đỏ lộng tình cây
Rồi chim xoải cánh về muôn ngả
Ẩn giấu vành tim mộng khỏa đầy
…………………………………..
Ẩn giấu vành tim mộng khỏa đầy
Công trình dạy dỗ tựa rừng cây
Âm thầm sạ giống bao đời nọ
Lặng lẽ chèo ghe giữa cõi nầy
Ý rộng soi đường vun trỗi đó
Tâm dài chỉ lối rọi bừng đây
Thời gian chẳng xóa niềm mong đợi
Vẫn mãi lòng ghi nghĩa của thầy
Dân ca

ẤM ÁP TIM LÒNG
[Áp cú]
Trong ánh chiều buông rã rượi dòng
Dòng buồn héo hắt dõi hờ song
Song mờ thoáng nỗi sầu lan cổng
Cổng biếng loang niềm quyện kín sông
Sông nhớ trào dâng thời rải mộng
Mộng say tưởng đến buổi mơ lòng
Lòng yêu vẫn thế đầy hy vọng
Vọng góc tim này những ước mong
……………………………….
Trong tim ẩn chứa khúc mơ dòng
Dòng chảy âm thầm vượt khỏi song
Song chạnh đưa tình theo nhịp võng
Võng thề nhớ bạn duỗi triền sông
Sông thề lượn uốn triền miên cổng
Cồng ước trào dâng rộn rã lồng
Lồng dậy niềm thương hòa cánh bổng
Bổng choàng rạng rỡ giữa ngần trong
Dân ca

NHỚ CÔNG ƠN THẦY CÔ (Ngũ độ)
Ghi lòng đức trọng của thầy cô
Nghĩa lớn tình sâu tựa biển hồ
Nhớ buổi đầu quen lời khẽ dặn
Thương lần mới học chữ vừa tô
Tâm hùng giữ nước tròn cơ nghiệp
Sức trẻ gìn sông vững địa đồ
Hãy học nên người yêu Tổ Quốc
Ơn dày viết mãi mực nào khô
………………………………..
Ơn dày viết mãi mực nào khô
Mỗi chuyến đò sang tựa biểu đồ
Hạ mãn khai trường hoa trắng điểm
Thu về rủ bạn nắng vàng tô
Ươm từng quả ngọt lời tâm huyết
Dạy những mầm non trí hải hồ
Để dẫu sau này mang nghiệp lớn
Ghi lòng đức trọng của thầy cô
Dân ca

CÔ THẦY MÃI NHỚ [Ngũ độ]
Dạy bảo công thầy lẫn sức cô
Nhờ tay quấy bột trở nên hồ
Ôn tồn thắm giọng triền mơ tỏa
Nhã nhặn êm lời ý điểm tô
Đạo nghĩa chan hòa trong sách vở
Tình thương quấn quyện giữa sư đồ
Và bao chuyện cũ choàng tâm khảm
Quá vãng len về cổ nghẹn khô
…………………………….
Quá vãng len về cổ nghẹn khô
Nhờ ai giúp đỡ dựng cơ đồ
Khai trường giữa lớp lần kêu đọc
Mở sách bên mình dịp vẽ tô
Rộn rã văn bài như gió biển
Triền miên ý tưởng tựa mây hồ
Dù đi khắp cõi lòng luôn nhủ
Dạy bảo công thầy lẫn sức cô
Dân ca

NHỚ THẦY CÔ
Len dòng kỷ niệm nhớ Thầy cô
Đã chọn tình thương phủ bóng hồ
Dốc giọt hương lòng yên ả vẽ
Gieo bầu lễ hiếu nhọc nhằn tô
Vì vương giáo dục tâm hành chuẩn
Bởi vướng trồng nhân chữ lại đồ
Nghĩa đạo ươm mầm mơn sức trẻ
Ân đời nẩy lộc nõn nhành khô
……………………………..
Ân đời nẩy lộc nõn nhành khô
Sắc cảnh hoàng hôn rực rỡ đồ
Đẹp áng thơ tình thơm nghĩa ủ
Xanh vần xướng hoạ rõ màu tô
Bình yên gõ cửa khi chiều xế
Hạnh phúc thành bông giữa bể hồ
Cảm xúc dâng tràn xin giữ lại
Len dòng kỷ niệm nhớ thầy cô
Dân ca

TRĂNG MÙA
Cánh mộng tình chung đã trải mùa
Hương còn vẫn tỏa thắm nồng đua
Mùa thay búp ngọn không dừng tủa
Tháng đổi chùn hoa chẳng dứt thùa
Mãi một cung chờ đơm điệu múa
Hoài trong nhịp nhớ điểm lời khua
Niềm vui đảo xuyến dâng tràn ngụa
Diễm thảo hồn trăng quấn quyện lùa
……………………………………
Diễm thảo hồn trăng quấn quyện lùa
Quay cuồng giữa gió nhịp nhàng khua
Luồn mây xõa sắc nồng hoan múa
Cưỡi khói xòa hương thắm rỡ thùa
Lặn giữa tầng không bừng ánh tủa
Trườn trong quãng lặng tỏa màu đua
Vầng say đắm mãi thương hoài thủa
Cánh mộng tình chung đã trải mùa.
Dân ca

THẦM NGHE TRỞ DẠ
Thầm nghe thoáng lạnh trở sang mùa
Bướm cũng se mình chẳng lượn đua
Mộng hỡi đâu rồi chăn biếc dệt
Tình ơi đã hết gối êm thùa
Ê chề gác nhỏ sầu tim vỡ
Quạnh quẽ hiên mờ thoảng gió khua
Kỷ niệm ngày xưa hoài gọi nhớ
Dường như quá vãng tái tê lùa
……………………………
Quá vãng dường như mải miết lùa
Nên vùng kỷ niệm cứ hoài khua
Còn chăng vọng nhớ chiều mơ hẹn
Hoặc đã vùi quên buổi mộng thùa
Nếu hiểu ngày nay buồn bã lại
Chi cần thuở ấy ngọt ngào đua
Nhiều đêm khắc khoải tàn canh rụi
Thoáng lạnh thầm nghe dạ trở mùa
Dân ca

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com