Thứ Tư, 12 tháng 6, 2019

Những bài thơ hay 691

KHÚC TÌNH HOÀI NIỆM  [Xa luân]
Hạ nắng chiều nghiêng bóng phượng về
Chao hồn nhớ mãi mối tình quê
Ngày nao thắm đượm lời thương kể
Thuở ấy hoài mơ khúc mộng kề
Rạng rỡ nô đùa khi đuổi dế
Êm đềm thủ thỉ lúc ngồi đê
Làm sao kiếm lại thời như thế
Cái buổi vành trăng chứng hẹn thề
…………………………………..
Chao hồn nhớ mãi mối tình quê
Những lúc cùng nhau quấn quyện kề
Sóng cuộn mơ màng ru ái bể
Mây vờn yểu điệu phả triền đê
Mà nghe khúc lạc bừng lâng bế
Lại thấy niềm hoan dậy ước thề
Hạnh phúc như vầy đâu có dễ
Tình ơi quá vãng hãy mơn về
………………………………….
Thuở ấy hoài mơ khúc mộng kề
Khi trời gió thoảng mượt bờ đê
Trầu cau dẫu thiếu nào chi nệ
Pháo rượu dù không cốt giữ thề
Nũng nịu người thương đùa giỡn chế
Triền miên cõi đắm chẳng cho về
Rồi đây tiệc cưới mừng hôn lễ
Rạng rỡ thôn làng rộn rã quê
………………………………
Êm đềm thủ thỉ lúc ngồi đê
Cái chỗ ngày xưa thấm đẫm thề
Gió hoải hoang buồn loang tuổi xế
Tình đau đớn quặn réo ai về
Còn chi buổi nọ mơ làm rễ
Đã hết xuân nào dệt ước quê
Nghiệt ngã thôi đành ôm chữ kệ
Dù thương vẫn hiểu khó chung kề
……………………………………
Cái buổi vành trăng chứng hẹn thề
Đò ngang rẽ bến mãi không về
Âm thầm kẻ ở sầu chan lệ
Quạnh quẽ thơ ngùi réo vọng quê
Tất cả bây giờ e quá trễ
Thì đâu hiện tại có mong kề
Chiều thoang thoảng quyện mùi hoa khế
Dõi mắt như tìm kỷ niệm đê
HANSY


MỘT CÕI ĐI VỀ
BAO dòng ái nhạc chứa hàm ân
NHIÊU bấy tình thương vọng tưởng lần
NĂM dở dang đời hương rã phấn
RỒI thờ thẫn mộng gió đùa vân
CÒN chăng kỷ niệm ngoài biên trấn
MÃI đọng thời gian giữa chín tầng
RA chốn cửu tuyền tê tái ngẩn
ĐI về mấy độ rã rời xuân
…………………………………
ĐI xuống ta bà rệu rã thân
ĐÂU nơi ngóng dựa chúng ta cần
LOANH khờ khạo ái mê mù hận
QUANH bội bạc tình khắc khoải dâng
CHO mịt mờ duyên sầu dại ngẩn
ĐỜI ngao ngán mộng khổ loang dần
MỎI lòng mấy nữa mà tin cẩn
MỆT úa tim hồng bặt tiếng ngân
……………………………………..
TRÊN đường cát bụi trỗi lòng sân
HAI nẻo tiền danh mặc sức quần
VAI réo giang hồ theo cúc mận
TA vầy sương gió chịu nguyền ân
ĐÔI chiều vũ khúc êm đềm nhận
VẦNG ánh tình thơ rạng rỡ dần
NHẬT ký hoan đời tha thiết ngẩng
NGUYỆT trầm thủy thượng chuyển hoàn luân
……………………………………….
RỌI ánh cầm thư giữa nẻo trần
SUỐT đời khắc họa mối tình chân
TRĂM vành ảo mộng về quy ẩn
NĂM khúc huyền mơ lại diễm ngần
MỘT khắc ta bà đau số phận
CÕI triền sự thế nặng ngàn cân
ĐI tìm phước hạnh ngời tinh tấn
VỀ chốn hư không để dưỡng thần
HANSY


TÌNH QUÊ HƯƠNG
Nhà tôi ở giữa cánh đồng
Ngắm trăng khuya khắt cảnh nồng reo ngân
Thềm hiên mái ngói mát thân
Sương sa thu lạnh, đầu sân vỗ về
Bâng khuâng vọng tiếng sáo quê
Cánh diều thơ mộng gợi mê ngỡ ngàng
Mùa thu tiếng gió mênh mang
Côn trùng réo rắc lảnh vang đêm hè
Vườn cây ao cá xum xuê
Nhạc đêm ếch, nhái... mải mê rì rào
Trăng khuya khe cửa lọt vào
Gió thu trăng tỏ, lao xao tự tình
Lời thơ xáo động riêng mình
Sao băng óng ánh...minh tinh nền trời
Thức khuya man mát sương rơi
Mà nghe nhạc nhái luân hồi sảng mê
Ngoài xa tiếng cuốc vọng về
Như chàng - vọng thiếp bốn bề nhức inh
Xa quê đâu phải riêng mình
Kỷ niệm xưa đã thương tình hồn ta
Nghĩ về miền đất quê cha
Dòng sông, bến nước bôn ba vẫn hồng
Thầm mơ đứng giữa cánh đồng
Quê hương thấm đậm còn nồng tuổi thơ .!...
Nhớ về một thuở ngây ngô
Trưa hè ngụp lặn lô nhô bến cầu
Trải bao năm tháng bể dâu
Lời ru mẹ ấp hát câu ca vè
Nuôi ta vất vả trăm bề
Nỉ non tiếng hát lời thề sắc son
Quên sao thuở ấy vẫn còn
Êm đềm da diết để con nhớ bù..!
Còn vương trái ngọt mùa thu
Trưa hè non trẻ chim cu gáy đồng
Thu về hóng gió nồm đông
Cánh diều lơ lửng dây vồng sáo vang
Bạn bè hô hét đầu làng
Đùa nhau chẳng ngại nắng vàng vẫn dương
Hè này chia sẻ vấn vương
Mùa về lúa chín trên đường rạ phơi
Đùa vui chạy nhảy rong chơi
Cảnh đồng hoang vắng bầu trời bình yên
Tuổi thơ dào dạt gắn liền
Cánh đồng Hải Hậu một miền thân thương
Giờ ta yêu mến quê hương
Đã bao thay đổi con đường tương lai
Hoàng hôn trong ánh ban mai
Còn in kỷ niệm rất dài đã lan
Ngày đông chim én bay đàn
Bay la, bay lả ngập tràn nhà tôi
Mây bay lảng vảng bầu trời
Cánh đồng xanh thẳm, nảy trồi thắm yêu
Về hưu kỷ niệm đọng nhiều
Người quen bạn cũ bao điều mến thân
Xế chiều bóng cả xa gần
Gia đình cố hữu liền sân liếp bàn
Cuối đời bóng xế canh tàn
Buông nghề thanh thản hạ màn chia xa
Bao năm một kiếp đời ta
Về nơi chốn cũ mặn mà ngợi ca!...
Hương đồng gió nội quê cha
Bức tranh thảm lụa đậm đà thắm duyên
Tình quê nghĩa nặng nào quên
Dòng sông , đất mẹ vẫn hiền hòa xanh
Chim về với tổ nhà tranh
Thu hương nghĩa mẹ trong thanh tình làng
Ân tình nghĩa mặn nồng mang
Thương yêu nguồn cội hương càng đậm trao
Khóm cây bến nước trăng sao
Đồng quê lay động rì rào bóng cau
Cuốn lôi thân hữu trước sau
Êm đềm khởi sắc đêm sâu thanh bình!
Khắc sâu in đậm nghĩa tình
Hương đồng gió nội bình Minh ngọt ngào
Niềm vui trong ánh trăng sao
Lời ru trầm bổng ước ao đêm về ! ....
Hết xuân rồi lại đến hè
Đồng xanh chim én, làng quê thắm tình
Ngày ngày mỗi sớm bình minh
Thảnh thơi với cảnh thanh bình mây bay
Đất trời sương gió cuồng quay
Lòng ta vẫn thích như ngày xa xưa!
Thời gian cứ thế thoi đưa!
Tình quê, nghĩa mẹ đẹp vừa lòng ta
Cõi âm chín suối ngàn xa
Nén hương nghĩa mẹ, hồn cha chẳng buồn
Nấm mồ cỏ mọc câu lơn
Đêm mưa tí tách đâu buồn chỉ ta
Ngày rằm ở cõi đồng xa
Trên đồng xanh thẳm hồn ta thấm già
Nghĩ rồi ơn nặng mẹ cha
Mà thương thuở trước xót xa tím lòng !...
Ngày xưa nghèo khổ Long đong
Cội nguồn giếng nước rêu phong trỗi buồn
Nay về an phận chốn thôn
Mong cầu lại được trường tồn an vui
Vườn cây, tận hưởng ngọt bùi
Cùng đàn cháu nhỏ chia vui chơi đùa
Đâu còn để ý hơn thua
Ly trà thanh nhiệt sớm trưa đượm đà
An nhàn nghe nhạc dân ca
Vui bà vui cháu thuận hòa tình tang
Nhìn qua vọng tiếng cao sang
Gia đình đầm ấm tao đàn thơ vui
Facebook trên mạng cùng tui
Chọn vần chiều ý cho bùi tai nghe
Xướng chơi có bạn có bè
Hiểu nhau nên nghĩa vỗ về tình thân
Kết mê hợp ý xa gần
Đồng hành xướng họa bao lần gợi ca
Câu thơ, lời phú thiết tha
Tạo đàn thi hứng đậm đà tình êm
Thấm tình đạt lý cho mềm
Giữa ngàn già trẻ bên thềm lại vang
Cùng tuân tôn chỉ luật ràng
Tấm lòng đức hạnh đoan trang ngợi ngời ! ...
7/6/2019 - Phạm Sinh

LƯU THỦY HÀNH VÂN.
Nhìn đôi dáng ngọc tuyệt xinh là.
Cặp nữ song hòa vủ khúc ca.
Nước chảy du hành qua suối đá.
Mây bay uốn lượn khoảng không mà.
Lời ai phổ nhạc êm kỳ lạ.
Tiếng hát tuôn bày đậm thiết tha.
Tấu điệu Anh Đào- teen..vọng cổ.
Nhìn đôi dáng ngọc tuyệt xinh là.
Phạm Văn.9/6/19.

AI CÓ BUỒN KHÔNG
Quê người chốn nọ hỏi buồn không
Liệu có đơn cô một bóng hồng
Hoa lý quấn giàn thôi bướm đậu
Bông nhài vẫy gió chẳng hồn trông
Niềm riêng thuở ấy vùi cơn gió
Hẹn ước hôm nào gửi đáy sông
Ngắm dải Ngân hà tìm Chức Nữ
Trầm tư khỏa bút đợi hừng đông.
9/6/2019 Diêm Đăng Đạm

Dặn Em ....
Một mai em bước theo chồng
Má hồng tô thắm đượm nồng sắc xuân'
Một mai em thắm hương xuân
Em ơi ! quên những nhọc nhằn tình xưa
Một mai em thắm nắng mưa
Em ơi ! quên hết tay đưa võng mềm
Ngày mai em bước lên thuyền
Quên anh câu chuyện tình duyên lỡ làng
Ngày mai em bước sang ngang
Dặn em một dạ tiến đàn ỉ ôi
Ngày mai em mãi xa rồi
Xa em tôi dặn đôi lời em đi
Hạnh_Ngok

MẤT MẠNG
Dễ tại phiêu hàng mấy tiếng cơ
Cho nên điện thoại máy hay đờ
Trưa đè bít cửa chuồn dâng sớ
Tối tránh thu bài giấu nựng thơ
Cũng khổ nhiều khi chờn cứ sợ
Mà vui có buổi hóm không ngờ
Đêm rồi mất mạng khèo ghi vở
Phết cả trang tồn bút ngẩn ngơ
PTH - Hà Nguyệt Nga Hanoi 9/6/2019

VÔ TÌNH(Ai ơi sao nỡ vô tình)
Trời xa ..mơ thấy đất gần
giật mình tỉnh mộng..phù vân đấy mà
Đời người..Mặn nhạt..gần xa
Hạt sương..nương bóng ,trăng già..ngẩn ngơ..
Tưởng như thật  Hóa ra hờ..
Đôi ta..như giấc ,ngủ nhờ..qua đêm..
Đâu rồi..Lời hứa..bên thềm
đâu rồi..cái thủa..Cùng đêm..ngọt ngào
Đâu rồi..lời hứa..trăng sao?
Em quên..lời hứa..Em sao...vô tình..
n/sơn

VẢI CHÍN
Vải chín bao giờ chẳng có em
Tròn năm phải đợi bõ cơn thèm
Quê mà thoải mái trèo lên vặt
Ghế đấy tha hồ vít xuống xem
Chả nghĩ thân mình đang thiếu vải
Nào lo vóc dáng hiện thưa rèm
Anh hàng xóm lặng nhìn say đắm
Cứ bảo cây nhà giục hái thêm
PTH - Hà Nguyệt Nga-Hanoi 9/6/2019

CẢM HỨNG BÊN CÂY VẢI
Hôm rồi giữ ghế hộ cô em
Hái vải, nhìn lên thấy những thèm
Vạn trái trên cành mơn kẻ với
Đôi bầu dưới dạ quyến người xem
Xa tầm trĩu chịt chùm đan quả
Giữa khoảng lưa thưa gió tốc rèm
Chợt muốn đưa tay mình trẩy nấy
Cho niềm khoái cảm ấy nồng thêm!
Anh Nguyen HP

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Thuở trước ai còn nhớ thả trâu
Diều bay sáo thổi đứng bên cầu
Trời xanh gió mát đồng xanh mát
Đất thắm cỏ cây bát ngát mầu
Lũ trẻ ven đê nhồi pháo đất
Ông già quạt phẩy chiếc mo cau
Bây giờ cảnh ấy không còn nữa
Ký ức đi vào những giấc sâu
Quê Là Tôi

SỎI ĐÁ CŨNG SẦU
Đêm tàn lạnh buốt mảnh đời rêu
Phố nhỏ đìu hiu quãng nhịp đều
Ngóng mãi tình xưa thời nhỏ dại
Mơ hoài mộng cũ thuở ngà thêu
Thà như ngọn cỏ hoang bờ suối
Để được lồng tim thoáng bãi lều
Sóng vỗ hồn đau dường mệt mỏi
Đơn lòng lãng kiếp mặc lời trêu ..
Trần Tấn Lai - 9/6/2019

THỀM XƯA
Ngõ mộng đêm tàn phủ kín rêu
Thềm khuya lặng lẽ tuyết rơi đều
Đời thăm thẳm bẽ bàng hoài dệt
Ái não nề ngang ngổn mãi thêu
Cỏ dại bao lần mơ mộng huyễn
Lầu hoang mấy bận ngỡ tranh lều
Trăng tà đỉnh núi dừng chân hỏi
Thổn thức chi người... vội vã trêu.
Kiều Trang

ĐÈN KHUYA
Nửa mảnh cung sầu dặm mối tơ
Duyên xưa đoạn gãy có đâu ngờ
Đem phơi dĩ vãng vào nhung nhớ
Ướp lại bên lề những ước mơ
Người đã đi rồi sao cứ ngợ
Để bóng gương soi dáng mịt mờ
Đèn khuya ấp ủ hồn trăn trở
Lặng lẽ bên song dạ thẩn thờ......
Phong Trần 9//6/2019

ĐOAN NGỌ-THEO EM VỀ VƯỜN
Về miền Quới Thiện Quới An,
Vẳng nghe trong gió điệu đàn hai dây.
Bà ba vạt xẻ vai gầy
Thuyền Em xuôi nước nhẹ tay máy dầm.
Cội bần, cành lý che râm
Ô rô, dừa nước, sợi tằm đung đưa.
Nắng xuyên chòm lá lưa thưa
Khuôn xinh hây hẩy hương dừa tóc bay.
Thuyền neo cọc đáy sào chài,
Lê chân nối bước đê lầy theo Em.
Hương chôm sắc bưởi êm đềm
Xoài xanh, quýt đỏ cành mềm trĩu sai.
Nhà Em nằm thỏm rừng mai,
Đó đây mấy bụi cau dày trầu xanh.
Ngập ngừng đầu cúi tay khoanh
Kính trên thưa dưới mà giành lòng thơm!
Cả nhà niềm nở dùng cơm,
Rau vườn cải ruộng, đuôi tôm đầu gà.
Mồng năm Đoan Ngọ hoan ca
Bánh xèo, bánh ú đậm đà tình quê..!
(Trích thơ Kimbang Du 30/05/2017).

VỀ BẾN DUYÊN MƠ
Theo Anh nhé..! Về vườn vui Đoan Ngọ,
Ngọt nhãn lồng, thơm dịu đóa sầu riêng.
Hương vị quê xưa tay khéo Mẹ hiền
Canh rau dại, lọn lau xiên nướng lóc..
Bước theo Anh.. Chông chênh thuyền độc mộc,
Giữ vững tay chèo ngang dọc phù sa.
Mắc ô rô, trơn tuột trước hiên nhà
Tay nâng vai tựa là đà nếp rượu..
Bữa cơm quê.. Mâm bánh xèo bánh ú,
Gạo tẻ bưng biền, dưa củ đồng sâu.
Tay bóc cho nhau chín mộng vàng dâu
Chua hay ngọt cứ nhìn vào mắt Mẹ..
Đoan Dương mùa tới lại về Con nhé..!
Nồng ấm thương yêu lời Mẹ nhắn hờ.
Mùa nước quay.. Chòng trành bến duyên mơ
Cá lồng chim chậu ai chờ ai đợi..?
(Trích thơ Kimbang Du 18/06/2018).

Biển Dâu Cuộc Đời
Đời bao nhiêu nỗi
Theo những lối mòn
Hương thề bạc ố vàng son
Thác ghềnh trôi dạt thấm đòn hóa công
Người thì lấp biển
Kẻ lại ngăn sông
Niềm tin như nước theo dòng
Bờ môi chót lưỡi uốn cong luân hồi
Cõi lòng đã bạc
Trắng tựa màu vôi
Sao còn giả bộ bãi bôi
Rằng dầu vạn kỷ chẳng phôi úa màu
Ngẫm mà thêm đắng
Nghĩ lại càng đau
Người đành dạ dối lừa nhau
Mộng xây đài cát chênh chao gót mềm
Rồi ngày mai đó
Tuổi chất chồng thêm
Hiên trà thấm giọt về đêm
Thẹn thùa con dóc đứng im cúi đầu
Muốn quây trở lại
Biết phải tìm đâu
Ngút ngàn núi thẳm rừng sâu
Một đời đong đếm biển dâu quá nhiều
Thôi thì lắng tạnh
Đừng có dệt thêu
Mái sương rọi án thơ kiều
Sẽ hay họa phúc thiên điều trả vay.
Nguyetle 10/6/2019

Nỗi Đời
Có những chiều mưa lạnh bủa về
Mây lùa kín phủ góc trời quê
Hài đơn phố hẹp chân rời rã
Gót lẻ đường xa gánh não nề
Vạch áo thời gian đời lắm nỗi
Soi mùa kỷ niệm cảnh nhiêu khê
Biển trần tóc đẫm pha màu bạc
Giấy dẫu mòn hao vẫn giữ lề
Nguyetle10/6/2019


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com