NGUYÊN KHỐI
Ngày trãi dài cho bóng nắng buồn so
Đêm nằm co vòng vo tình hờn dỗi
Nhớ dâng cao nhịp tim nhồi đập vội
Lối hẹn thề về nóng hổi trào sôi
Sóng hình dung từng ánh mắt dáng ngồi
Hai cột khói sánh đôi trồi khỏi hố
Mắt đăm chiêu nhồi nhét bao câu hỏi
Dựng ngọc đài bên bãi cát phong lôi
-- Anh có còn yêu em nữa hay thôi?
-- Anh bảo nhớ lên ngôi gào bất trị!
Đếm xót xa giữa hai đầu mộng mị
-- Em sợ tình yểu mệnh dịch dời đi!
Nắng khựng chờ thoáng vụt cánh thiên di
Bay lay lất kết xâu mùa thi vị
Bản tình ca trầm ưu hoài trong trí
Nốt cuối cùng còn tù khí ngồi rung
Mãn nhãn yêu no ngọn thủy đồi chung
Hồ dư lệ đóng khô vùng ủy mị
Môi đắp môi trăm năm hòa cột ý
Một huyệt đào lấp kỷ gọng hai thi
Sưu tầm.
NGỌT ÊM
Lời êm ngọt khiến dạ thương nè
Nói khẽ tim này nhộn đắm mê
Đòi mãi nhớ dâng tràn mộng nhé
Hỏi hoài mong ngập đẫy tình nghe
Trời êm dịu gửi lồng mây kể
Cõi ngọt nồng trao dệt gió thề
Nơi quấn quyện lòng tơ đượm vẽ
Đời yêu nhịp sóng hạnh câu vè
……………….
Vè câu hạnh sóng nhịp yêu đời
Vẽ đượm tơ lòng quyện quấn nơi
Thề gió dệt trao nồng ngọt cõi
Kể mây lồng gửi dịu êm trời
Nghe tình đẫy trải mong hoài hỏi
Nhé mộng tràn dâng nhớ mãi đòi
Mê đắm nhộn này tim khẽ nói
Nè thương dạ khiến ngọt êm lời.
Sưu tầm.
VĂN TẾ THẬP LOẠI GIÁO SƯ
Tiết quý Thu gió mưa vuồn vuột
Dân quê miềng lạnh buốt xương da
Lập đàn đèn nến hương hoa
Lạy ông tiến sĩ, lạy bà giáo sư.
Bể học vấn hư hư thực thực
Lối quan trường bắc bực gai chông
Vênh vênh một lũ Hội đồng
Phiếu bầu thì có, đầu không có gì.
Không có gì mà gì cũng có
Sự học hàm ngấp ngó đua tranh
Đua tranh thì có giá thành
Mua danh ba vạn, bán danh ba hào.
Nào những kẻ mũ cao áo rộng
Chốn Tam đình ngong ngóng vào ra
Thanh binh chính thị nghiệp nhà
Ô hô mồm giải mép loa cũng tài.
Nào những kẻ miệt mài đèn sách
Đạo văn người chắp nhặt nên câu
Sách người làm mọt làm sâu
Ô hô nhai lại kiếp trâu kiếp bò.
Nào những kẻ tò vò nuôi nhện
Bụng nhện tròn nó quện luôn ông
Ô hô mông quạnh đồng không
Có hương có khói nhưng không bàn thờ.
Nào những kẻ lập lờ đục nước
Hội Tâm linh mưu chước sắp bày
Dị nhân đuổi gió hô mây
Quái nhân múa mép, múa tay, múa tiền.
Nào những kẻ điên điên dại dại
Nay quốc ca mai lại quốc hoa
Ô hô vỏ lựu mào gà
Nước nôi man mác biết là còn không.
Nào những kẻ lưu vong thất thổ
Cõi Tây phương mặt rỗ kỳ khu
Học đòi lý lẽ ba xu
Chõ về đàn gảy tai tru mà rầu.
Nào những kẻ Đông Âu tu luyện
Trợ cấp còm tằn tiện từng khâu
Gái xinh chẳng dám nhìn lâu
Áo phông son Thái khấu đầu bán buôn.
Nào những kẻ cúi luồn thân phận
Tay bút gươm lòng lận bút lông
Ô hô trời đất thấu không
Đô Long hạ bệ, đốc Đông thượng toà.
Nào những kẻ ghen gà tiếng gáy
Hám vinh danh tháu xoáy công trình
Chưa thôi tranh luận rập rình
Đã lôi nhau đến pháp đình… tội chưa.
Cũng có kẻ thân lừa ưa nặng
Cũng có cha lẵng nhẵng oán ân
Cuốc Liên điện thoại Ma Lân
Đánh rơi thằng nọ, xí phần đứa kia…
Phận bèo bọt thia lia mặt nước
Giang sơn này độc dược tràn lan
Bán buôn sông biển non ngàn
Hồn hề hồn hỡi hồn tan hay còn…
Sưu tầm.
TIỄN ĐƯA
Cả nước nghiêng mình tiễn bước anh
Người buông lệ đẫm quốc tang vành
Xa miền thế tuc quên phiền muộn
Đến cõi yên bình hưởng phúc xanh
Tiếng đẹp còn vang đời mãi kính
Lời thơm vẫn vọng kiếp luôn thành
Ghi lòng tưởng niệm hồn con Việt
Một thuở oai hùng cũng xứng danh.
Sưu tầm.
TUYỄN BIỆT NGƯỜI
Người đi nhé trở về nơi đất mẹ
Nơi sinh ra những chí khí hào hùng
Dân tiễn đưa mắt đỏ lệ rưng rưng
Bao công việc mà người đang đang dở
Người đi nhé để lại bao nỗi nhớ
Từ mẹ già đến những tuổi bé thơ
Trời u ám mưa sấm sét hàng giờ
Tiễn người đi về quê hương đất tổ
Người đi nhé vòng hoa tang lạc lỡ
Buốt dặm trường giá lạnh cả mùa thu
Mưa giăng giăng trời đất cũng âm u
Cùng tiễn biệt đưa về nơi chín suối
Người đi nhé nhìn mặt người lần cuối
Chốn thiên đàng an lạc nhé người ơi
Tạm biệt người nước mắt vẫn tuôn rơi
Một kiếp người sao đổ hoài dư lệ..
Sưu tầm.
THƯ CHO CON
Con à!
Lá thư này Ta viết gửi riêng Con
Từng âm ngữ là máu hồng tim Ta chảy
Nếu thương Ta Con vượt qua ngàn trở ngại
Ngẫng cao đầu chân vững bước tới tương lai
Con yêu của Ta!
Đêm từng đêm lòng Ta khấn trời già
Mong Con trẻ rạng danh bơi đúng hướng
Đường Con đi tuy rất nhiều ngại chướng
Con kiên trì cố sức lướt nghe Con
Ta ở đây thở hơi thở của Con
Mắt luôn dõi theo chân son đạm sỏi
Ta bên con dù năm non vạn lối
Gối Con nằm mỗi tối có Ta kê
Lá thư này Ta tha thiết gửi về
Con đọc kỷ để vẹn bề hiếu thuận
Con thành đạt nghĩa là Con báo xứng
Con bao giờ cũng ngồi đứng tim Ta
Đã bao lần dòng nước mắt tuông sa
Ta cố giấu chỉ mong Con yên dạ
Con yêu Ta đừng bao giờ lơi ngã
Trái tim này dành tất cả cho Con
Sưu tầm.
GÁC MỘNG
Ai cắt tim ta vạn mãnh buồn
Đôi dòng như lệ cứ trào tuôn
Trách ai? Ai trách? Con đò thủng
Chở khách qua sông bỏ giữa luồng
Ý mộng bây chừ như gió cuống
Gơm đời chém diệt mạch trào suông
Vo câu nhân ngãi đau khụy xuống
Ngàn kiếp chưa nguôi bóng duyên cuồng
Hí lộng ngôn say hồn luống cuống
Châu mày nghiêng ngã bão bùng luôn
Năm canh tự vấn... Đau oằn xác
Gục xuống đôi tay hứng giọt hoang
Ví biết như người gieo trái oan
Thà đi lủi thủi để tâm nhàn
Thà đêm cô quạnh mong trời sáng
Giờ đâu chua chát lối đa đoan
Ta khóc cho tình cho chính ta
Ta ngồi ngẫm lại ngốc thiệt mà
Thiện lương giờ khó ...kim mò đáy
Từ Qui u hiển khóc đôi phan
Sưu tầm.
TIẾC THƯƠNG CHỦ TỊCH TRẦN ĐẠI QUANG
Chia buồn vĩnh biệt Bác Trần Quang
Sẽ ngự hồn thiêng chốn Phật đàng
Tuổi dẫu còn xanh nhưng đã rạng
Đời ngàn được đỏ mãi truyền vang
Thành tâm khấn nguyện yên bình khoảng
Tiếc nỗi sầu than đẫm nhỏ hàng
Đất tổ Ninh Bình nay chịu táng
Nghiêng mình cả nước rủ cờ tang...
Sưu tầm.
QUỐC THỂ BUỒN TANG
Thu này vĩnh biệt bác Trần Quang
Tạ thế nhân dương đến phật đàng
Dẫu biết xuân xanh nào sáng rạng
Nhưng mà sự nghiệp đã ngời vang
Toàn dân kính cẩn chờ mai táng
Cả nước thành tâm chảy lệ hàng
Đã chọn Ninh Bình yên nghỉ tráng
Hai ngày Quốc thể sót buồn tang.!
Sưu tầm.
QUỐC TANG
Vĩnh biệt dương trần bác Đại Quang
Hồn thiêng sẽ ngự chốn Thiên Đàng
Tuổi xuân dẫu ngắn nhưng còn rạng
Sự nghiệp không dài cũng mãi vang
Lặng nỗi chia buồn, tim một khoảng
Thành tâm khấn nguyện lệ đôi hàng
Ninh Bình đất phật - Người mai táng
Kính cẩn nghiêng mình lễ Quốc tang.
Sưu tầm.
Thể thơ Yết Hậu:
Đối thoại...
Trường thành trống đã điểm sang canh
Trăng bạc lung linh lá lộng cành
Quân tử sao đành lòng ngoảnh mặt
- Anh....!
Sáng trăng (hừ) thường sự chẳng gì hay
Đánh trống rùm beng chết có ngày
Mệt mỏi, ngủ đi, còn ở đó....
- Mai....!
Em nào đòi hỏi lá diêu bông
Chỉ muốn cùng anh kiếm tí bồng
Hẹn lửa hẹn lần ... ơi tức quá
- Không....!
Thiệt tình người chẳng hiễu làm sao
Đã bảo là mai lại ngắt quào
Muốn chết thì đây cho biết chết
- Nào.... !
No nê phè phỡn chả rồi nem
Mà vẫn kêu ca phải nhịn thèm
Huynh muốn xơi gì xin cứ nói ? -
--E....M !
Cái thói lần khân thực lạ đời
Muội nào có phải món ăn chơi !
Quét sơn kẻ biển chuyên đòi bậy .
--DƠI
Trời cho chẳng hưởng phí hoài không ?
Đã hứa cùng huynh kết dải đồng
Sao cứ khăng khăng ghì dải rút ?
GIÔNG !
Tội nghiệp sao huynh bí sị hoài
Hiến binh đang gác cửa dài dài
Cai dù dẫu muốn làm gì được "
--MAI !
Thiên thần mũ đỏ xuất quân rồi
Thử hỏi khi nào chịu rút lui ?
Đàng tạm giải quân trên bãi đáp
--XUI ! ! !
Anh nghiện rượu
Sống ở dương gian đánh chén chè
Chết về âm phủ cắp kè kè
Diêm vương phán hỏi rằng: chi đó ?
Be !
Ác lặn xăm xăm tới
Gà kêu lẻn lẻn về
Quan ngắn hết, quan dài hết
Ghê !
Một năm mười hai tháng
Một tháng ba mươi ngày
Hũ lớn cạn, hũ bé cạn
Say !
Trông lên nhà đổ đoạn
Trông xuống vách tan rồi
Cha thế ấy, con thế ấy
Thôi !
Tạ lỗi Long thần
Hôm qua trời tối đến chơi đây
Đánh phải Long thần mấy cẳng tay
Khi tỉnh thì nào ai có dám !
Say !
Buổi chiều gió dịu êm
Có bà lớn dạo xem
Phong tư nhường chị Nguyệt
Đâm thèm !
Tri phủ cầu mưa rơi
Dân chúng sướng mê tơi
Nửa đêm mở cửa thấy
Trăng soi !
Làm thơ mười bảy chữ
Bị đánh mười bảy hèo
Huống hồ hàng vạn chữ
Đi teo !
Làm thơ, bị đuổi làng
May gặp chú giữa đàng
Đôi ta cùng lệ nhỏ
ba hàng !
NGAO
Hai bên múi mít vẻ hồng hào
Giữa lưỡi thè ra giống cái mào
Trai Bắc ,Nam ,Trung đều khoái nhắm (Nhậu ):
NGAO !
CÒ
Chân cao chân thấp bước lò dò
Mệt lử mà sao vẫn cố mò
Không phải bồ nông không phải vạc
CÒ !
Đối thoại...
Trường thành trống đã điểm sang canh
Trăng bạc lung linh lá lộng cành
Quân tử sao đành lòng ngoảnh mặt
- Anh....!
Sáng trăng (hừ) thường sự chẳng gì hay
Đánh trống rùm beng chết có ngày
Mệt mỏi, ngủ đi, còn ở đó....
- Mai....!
Em nào đòi hỏi lá diêu bông
Chỉ muốn cùng anh kiếm tí bồng
Hẹn lửa hẹn lần ... ơi tức quá
- Không....!
Thiệt tình người chẳng hiễu làm sao
Đã bảo là mai lại ngắt quào
Muốn chết thì đây cho biết chết
- Nào.... !
Chuẩn bị chờ xem kỳ bóng đá
Bàn nhau náo nức cùng mê cả
Ồn vang cãi tới thắng thua nào
CÁ !
Lừng vang đệ nhất khắp sông hồ
Khích chú trêu dì quậy tới cô
Nhắc tục danh ông đều khiếp vía
Đồ !
Nghĩ chán gì đâu đội bóng nhà
Một thời oanh liệt đã ra ma
Ra sân uể oải như tàn sức
Già !
Cô Đồ
Sức dài vai rộng để làm chi
Chỉ biết ăn no lại ngủ khì
Chẳng chịu dậy chiều em một tí
ĐI
Thầy Đồ
Tối ngày bận rộn viết văn bài
Mỏi cả xương sườn, tức cả vai
Việc ấy hôm nay xin hoãn lại
MAI !
Cô Đồ
Văn bài gì chỈ truyện lông bông
Chẳng chịu giúp em lấy tí bồng !
Chỉ giỏi khất lần mai lại nữa !
KHÔNG !
Thầy Đồ :
Ngủ chung lắm lúc bực làm sao
Mình muốn yên thân cứ bị gào
Ừ thôi muốn chết ta cho chết
NÀO
Nuôi cho béo ú uổng cơm trời
Chửa đẩu ra đâu đã ngủ rồi
Lẻo khoẻo lèo khoèo thêm chọc ngứa
-Toi !!!
Vai năm tấc rộng để mà chi
Chửa tối ăn no đã ngủ khì
Mình ơi thức dậy chiều em tí
-Đi !
Cả ngày bận rộn việc văn bài
Ê ẩm cả mình, mỏi cả vai
Việc ấy hôm nay xin gác lại
-Mai !
Ngày mai sẽ tính việc ngày mai
Hôm nay phải quyết việc hôm nay
Chẳng chịu bàn lui hay lần lữa
-Này !
Của ngon đến miệng cũng bồi hồi
Oải quá mình ơi chắc chết tui
Sức mỏn lẽ nào leo lưng cọp
-Thôi !
Mỏn thì bồi dưỡng táo cùng lê
Cam nho ngọt lịm nỡ nào chê
Dưa hấu tròn quay cùng vú sữa
-Nè !
Nửa mơ nửa tỉnh đến non Bồng
Hoa thơm cỏ lạ thoáng nao lòng
Sực nhớ ngày mai trăm thứ việc
-Không !
Sưu tầm.
TẾT TRUNG THU
Ngày Rằm đến khắp miền quê
Vầng Trăng toả sáng bốn bề mọi nơi
Hằng Nga chú Cuội trên trời
Gieo bao ánh bạc chơi vơi ngọt ngào
Phố phường ngõ xóm lao xao
Từng đàn em nhỏ đón chào hát ca
Niềm vui Hạnh phúc chan hòa
Đèn lồng mặt lạ cờ hoa ngập trời
Từng hồi trống giục muôn nơi
Tưng bừng xao xuyến tiếng cười rộn vang
Mừng vui đầu Xóm cuối Làng
Ngày Rằm chú Cuội chị Hằng vấn vương
Trung Thu đến với phố phường
Trăng vàng tháng Tám yêu thương tuyệt vời
Đêm Rằm rạng rỡ khắp nơi
Nào quà nào bánh nụ cười thật xinh...
Sưu tầm.
PHÁP NHẪN.
Con đường giải thoát Phật từ bi
Nhận biết mình sai chẳng dễ gì
Miệng lưỡi thường xuyên đày thể xác
Tâm hồn giả dối trỗi hành vi
Vòng vo thúc đẩy bao đời nghiệp
Chững chạc nhìn ra quả báo thì
Cảnh giới ta bà nơi cõi dục
Tu hành ổn định tánh hiềm nghi.
Sưu tầm.
VỊNH QUẠT GIẤY
Vừa đủ hồn nhiên chắc đủ vừa
Chưa vần vũ quạt đã vần chưa
Thiếu hơi khối chỗ vì hơi thiếu
Thừa khí nhiều nơi bởi khí thừa
Sớm quặp yên lành em quặp sớm
Trưa vờn sống động nó vờn trưa
Cứ lần lữa phất tay lần cứ
Ưa khách thu hè để khách ưa
Sưu tầm.
VỊNH CÁI QUẠT GIẤY 2
VỪA ƯỚM hàng nan khéo ƯỚM VỪA
CHƯA VÀO đúng lỗ đã VÀO CHƯA
THIẾU DA chớ mó làn DA THIẾU
THỪA THỊT đừng mân mẩu THỊT THỪA
TỐI HẠ đưa vào chờ HẠ TỐI
TRƯA HÈ khép lại đợi HÈ TRƯA
ĐẸP MÀ méo mó sao MÀ ĐẸP
ƯA XẾP vần vò quạt XẾP ƯA.
Sưu tầm.
Tùy duyên
Tùy duyên bất biến thể như như
Âm ngữ tuyệt nhiên mạc tưởng tư
Thế sự sơn hà giai thị huyễn
Trần gian vật ngã tổng hoàn hư
Chơn không mặc mặc u thâm tịch
Diêụ hữu trùng trùng hiển hiện như
Tâm cảnh bổn lai phi quái ngại
Niết bàn tịch tận triệt vô dư ..
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
sunrise.tqb@gmail.com