Vui thơ 1820 (KỈ NIỆM ĐỜI)
Chuỗi ngày phiêu bạt không tên
Đời buồn sỏi đá lãng quên phận người
.........................................
CHUỖI hạt bồ đề thọ mấy mươi
NGÀY qua tháng lại lặng em cười
PHIÊU du khắp cõi hồn vô định
BẠT đãi duyên tình tiếu diệu tươi
KHÔNG ngộ thiền môn yêu ngạo cưới
TÊN anh dĩ vãng chạm vang mười
ĐỜI trai khắc họa khuôn trăng cưỡi
BUỒN SỎI ĐÁ LÃNG QUÊN PHẬN NGƯỜI
Võ Nhật Trường 11.10.2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
sunrise.tqb@gmail.com